Ga Gôi: Sáng mãi những con người bất tử

Ga Gôi: Sáng mãi những con người bất tử

Ga Gôi và tôi trong một chiều mưa tầm tã, những chuyến tàu rời ga kéo hồi còi dài thả vào khoảng không bao la nghe sao hun hút một nỗi buồn rưng rức, mênh mang. Tiếng vọng từ những con tàu hay tiếng vọng từ những linh hồn liệt sĩ và những người bị thương giờ đã mất của một thời khói lửa chiến tranh cứ dội về day dứt khôn nguôi - Một thời bi tráng Ga Gôi.